Chiều hoang-dã nghe dậy buồn cô-lử
Cánh tay gầy sờ soạn bước phiêu
lưu
Cơn gió lộng đẩy xô dòng nước lũ
Trời mênh mông lòng trỉu nặng ưu
tư
Rừng thay lá, cành khô trơ luyến tiếc
Chim bay xa, bở-ngở tổ đơn côi
Lá rụng về cội nguồn thêm thấm-thiết
Ôi quê hương nghìn dậm mãi xa
xôi !
Xào-xạc lá, rừng thu vàng lối
bước
Bâng-khuâng về một cõi tạm nhân
sinh
Trong tĩnh lặng thì thầm lời
nguyện ước
Cho Non Sông vượt thoát khỏi
điêu linh
Thác nước đổ lấy nguồn từ cao đỉnh
Chảy về đây ôm ấp trọn trời
hoang
Sương chiều rơi gây nỗi nhớ
ngút ngàn
Đành gởi gió theo cánh diều bay
lả…
BachVân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét