29 tháng 6, 2012

■ Nhặt nắng



Qua kẻ lá trúc vàng...ta nhặt nắng
Đan kết thành thảm trải...bóng lung-linh
Gió thoảng về phe-phẩy áo lụa xinh
Ru em ngủ, lá rì-rào văng-vẳng
Tóc em bay theo gió lùa  hong nắng
Phủ bờ vai thon nhỏ, dáng nên thơ
Phơn-phớt hồng  đôi má vướng tóc tơ
Hôn nắng ấm, em đưa ta vào mộng...
Bạch-Vân

■ Cuốn theo dòng



Chiều tím chân mây vướng ráng hồng
Bồng-bềnh hoa tím, tím trên sông
Cánh bườm lướt gió về đâu nhỉ
Bến đợi mong chờ dáng cố nhân
Soi bóng cành nghiêng phe phẩy lá                                              
Khóm trúc là đà lả ngọn đông
Chiều xuống ngắm nhìn trời mây nước
Ưu-tư, phiền-muộn cuốn theo dòng
Bach-Vân

11 tháng 6, 2012

■ Nắng hạ



Tiếng ve kêu vui tai mùa nắng hạ
Nhảy-nhót trên cành chim hót líu-lo
Hai tháng hè mong đợi đến như mơ
Lòng náo-nức sớm trở về quê cũ

Hoa phượng đỏ từng chùm đang rộ nở
Lá xanh cành ve-vuốt gió mơn-man
Hong mái tóc bồng-bềnh trên vai nhỏ
Hương nồng-nàn  tha-thướt dáng em ngoan

Me lá bay cho ngày xanh rợp bóng
Mây trắng về lác-đác sợi tơ vương
Trắng trinh nguyên như màu áo em thương
Tuổi mười sáu luyến-lưu mùa nắng hạ
Bach-Vân

7 tháng 6, 2012

■ Khung trời cũ




Chiều bãng lãng  nghe nhạc vàng ru mộng
Chở ta về  trên bến nước sông xưa
Dòng thời gian cuốn trôi như thác lũ
Bóng hình nào còn đọng lại tâm tư

Hương ngày cũ vấn vương niềm thương nhớ                             
Muôn lối đi tràn ngập dấu chân xưa
Ôi hạnh phúc chan hòa  tâm rộng mở
Lưu luyến về quấn quít chút tình thơ

Theo dòng nhạc  êm êm trời kỹ niệm
Nắng phai màu  nhưng tình vẫn đậm sâu
Khung trời cũ  lung linh ngàn sao nhỏ
Dắt dìu mình vững bước cạnh bên nhau .

Bach-Vân


6 tháng 6, 2012

■ Chiều hoang


                        Chiều hoang-dã  nghe dậy buồn cô-lử
Cánh tay gầy  sờ soạn bước phiêu lưu
Cơn gió lộng  đẩy xô dòng nước lũ
Trời mênh mông  lòng trỉu nặng ưu tư

Rừng thay lá, cành khô trơ luyến tiếc
Chim bay xa,  bở-ngở tổ đơn côi
Lá rụng về  cội nguồn thêm thấm-thiết
Ôi quê hương  nghìn dậm mãi xa xôi !

Xào-xạc lá,  rừng thu vàng lối bước
Bâng-khuâng về  một cõi tạm nhân sinh
Trong tĩnh lặng  thì thầm lời nguyện ước
Cho Non Sông  vượt thoát khỏi điêu linh

Thác nước đổ  lấy nguồn từ cao đỉnh
Chảy về đây  ôm ấp trọn trời hoang
Sương chiều rơi   gây nỗi nhớ ngút ngàn
Đành gởi gió  theo cánh diều bay lả…

BachVân