21 tháng 5, 2012

■ Nghe sóng vỗ

                                                           Mến tng
           Anh Ch Võ Hoài Nam (Tiu T)
                       Anh ChNguyn Cao Hoàng
Trên bãi vắng  xoải mình hôn cát mịn
Nắng hong vàng  lên màu tóc em xinh
Gió hiu-hiu  ru điệu nhạc ân tình
Nghe sóng vỗ…du-dương lời biển hát

Trời trong mát  cho mây hồng lả-lướt
Vẫy chim trời  tung cánh rộng đường bay
Dã-tràng, từ xưa, hoài công xe cát
Sóng trườn bờ  xoá vội vết chân ai

Giữa mông-mênh  thấy tâm mình thanh-thoát
Nước biển xanh  gột rửa bụi thời gian
Tiếng hải âu  đánh thức giấc mộng vàng
Lòng rộng mở  trước cảnh trời bát-ngát…

V. Hoàng  & Bach-Vân

19 tháng 5, 2012

■ Biển


                                Trời mênh-mông, biển mênh-mông
                                Rạt-rào sóng vỗ, lòng lâng-lâng…
                                Bãi cát trắng phau hôn nước biếc
                                Nắng ấm mơn-man dổ giấc nồng
                                Phù-du, bọt biễn tan trên cát
                                Ve-vuốt, thì-thầm, gió lãng du
                                Biển-trời-nắng-gió, ru vào mộng
                                Thơ-thới, nhẹ-nhàng  tựa hải-âu.
                                Bach-Vân

■ Trăng

                  
                                  Với tay muốn vớt vầng trăng lặn
                                   ngước mắt, ô kìa dáng nguyệt lay
                                   ôm cả vào lòng cho thoả chí
                                   thi nhân ghẹo nguyệt suốt canh dài

                                   Rung rinh mặt nước,  trăng lơi lả
                                   cởn bợt nàng thơ, lúc tỉnh say
                                   trăng treo đầu núi, trăng vời vợi
                                   trăng rụng lòng sông, hư ảo thay
                         
                                  Trăng xưa, Lý Bạch ôm vào mộng
                                  trăng vở, từng nghìn bóng nước bay
                                  trăng nay, vẩn sáng tròn vành vạnh
                                  vẩn thản nhiên nhìn thế cuộc xoay.
                                                                      bach-vân

4 tháng 5, 2012

■ Một thời xa...



Mong “thác lũ chở muộn phiền ra biển” *
Mây ngàn bay còn nhớ nước cội nguồn ?
Vượt trùng dương chim bằng dang cánh mõi
Non cao nào tạm dừng bước viễn du

Lòng phân vân trước rẽ đời trăm ngã
Dòng sông kia vẩn đục đất phù sa
Theo con nước lục bình hoa tím nhạt
Nổi trôi về bến cạn để phôi pha

Sao chẳng đợi  mà tình còn quyến luyến
Rừng thu vàng  lá rụng xót thu qua
Chân trời cũ  ráng chiều mênh mang tím
Gợi nhớ về  kỷ niệm một thời xa.

Bach Vân

* thơ Tùy Anh